Thánh Kinh - Kinh Thánh 126

Nhớ Về Sự Trung Thành Của Chúa Trong Những Thời Kỳ Khó Khăn

Chương 126 của Kinh Thánh là một bài ca của lên đỉnh núi, kỷ niệm về sự trở về từ lưu đày của người Israel đến Jerusalem. Người viết Kinh suy tưởng về niềm vui và sự an ủi mà nhân dân cảm thấy sau những năm đau khổ và gian khó. Nước mắt của nhân dân từ nỗi đau đã trở thành nước mắt của niềm vui khi Thiên Chúa đã khôi phục họ. Người viết Kinh ca ngợi Thiên Chúa vì sự trung thành của Ngài và kêu gọi các dân tộc khác nhận biết và ngưỡng mộ những việc lớn Thiên Chúa đã làm cho dân Ngài.

1Khi Ðức Giê-hô-va dẫn các phu tù của Si-ôn về, Thì chúng tôi khác nào kẻ nằm chiêm bao.

2Bấy giờ miệng chúng tôi đầy sự vui-cười, Lưỡi chúng tôi hát những bài mừng rỡ. Trong các dân ngoại người ta nói rằng: Ðức Giê-hô-va đã làm cho họ những việc lớn.

3Ðức Giê-hô-va đã làm cho chúng tôi những việc lớn; Nhơn đó chúng tôi vui mừng.

4Hỡi Ðức Giê-hô-va, xin dẫn phu tù chúng tôi về, Như các suối miền nam chảy nước lại.

5Kẻ nào gieo giống mà giọt lệ, Sẽ gặt hái cách vui mừng.

6Người nào vừa đi vừa khóc đem giống ra rải, Aét sẽ trở về cách vui mừng, mang bó lúa mình.

Thánh Kinh - Kinh Thánh 126:6 - Người nào vừa đi vừa khóc đem giống ra rải, Aét sẽ trở về cách vui mừng, mang bó lúa mình.
Thánh Kinh - Kinh Thánh 126:6 - Người nào vừa đi vừa khóc đem giống ra rải, Aét sẽ trở về cách vui mừng, mang bó lúa mình.