Câu chuyện của Tabor

Tabor là một nhân vật trong Kinh Thánh nổi tiếng với vai trò của mình trong Sự Biến Dạng của Chúa Giêsu. Ông là núi trên đó Chúa Giêsu được biến dạng và nói chuyện với Môi-se và Eli. Tabor là con của Áp-ra-ham và Sa-ra, và là anh của I-sác. Ông sinh ra ở xứ Canaan và là một trong ba vị tổ của Israel. Ông cũng được biết đến với ước ước với Chúa, trong đó ông hứa sẽ tuân thủ các điều lệ của Chúa và trung thành với Ngài. Tabor nổi tiếng với vai trò của mình trong Sự Biến Dạng của Chúa Giêsu. Theo Kinh Thánh, Chúa Giêsu đã dẫn ba môn đệ của Ngài, Phê-rô, Gio-an và Giacô-bê đi lên núi Tabor. Tại đó, Chúa Giêsu được biến dạng trước mặt họ, và Ngài nói chuyện với Môi-se và Eli. Sự kiện này được coi là một dấu hiệu của thiên thần của Chúa Giêsu và được tôn vinh trong đức tin Kitô giáo. Tabor cũng nổi tiếng với vai trò của mình trong cuộc Xuất Ê-đíp. Ông là ngọn núi mà Môi-se nhận mười điều răn từ Chúa. Sự kiện này được xem là một khúc quay quan trọng trong lịch sử của nhân dân Do Thái, và được tôn vinh trong đức tin Do Thái. Tabor là một nhân vật quan trọng trong cả đức tin Ki-tô giáo và Do Thái. Ông được biết đến nhiều nhất với vai trò của mình trong Sự Biến Dạng của Chúa Giêsu và việc truyền mười điều răn. Ông được nhớ đến vì sự trung thành với Chúa và việc tuân thủ các điều lệ của Ngài.
Ý nghĩa tên
Núi Tabor.
Nguồn gốc tên
Hebrew
Role
Vị trí giữ chức vụ: đối tác.
Đề cập đầu tiên
Joshua 19:12
Xuất hiện trong Kinh Thánh
12 đề cập
Trong tiếng Hebrew
תבור