Câu chuyện của Ai Cập

Ai Cập là một địa danh trong Kinh Thánh nổi tiếng nhất với vai trò trong câu chuyện Xuất Ai Cập. Anh là con trai của Gia cố và Ra-hê-ê, và là anh của Đu-đa, Y-sa-cha, Zê-bu-lôn, Đi-na và Giô-sep. Anh là người lớn tuổi nhất trong mười hai con trai của Gia cố, và được nhận một phần gấp đôi của thừa kế của cha mình. Ai Cập là người lãnh đạo của người Israel trong thời gian ở Ai Cập. Anh chịu trách nhiệm dẫn dắt họ thoát khỏi nô lệ và vào Đất Hứa. Anh cũng dẫn dắt họ trong các trận đánh chống lại người Ai Cập và kẻ thù khác. Anh được công nhận dẫn dắt người Israel đến chiến thắng trong Trận chiến Jericho. Ai Cập cũng nổi tiếng với vai trò trong Mười Đại Lễ của Ai Cập. Anh là người giải phóng các đại dịch lên người Ai Cập, để thuyết phục Pharaoh để cho người Israel ra đi. Anh cũng dẫn dắt người Israel trong việc qua Biển Đỏ và trong việc truyền lại Mười Điều Răn. Ai Cập được nhớ đến với vai trò lãnh đạo và lòng dũng cảm trong việc dẫn dắt người Israel thoát khỏi nô lệ và vào Đất Hứa. Anh là một nhân vật quan trọng trong Kinh Thánh và câu chuyện của anh là một ví dụ về lòng tin và kiên trì.
Ý nghĩa tên
Ai Cập
Nguồn gốc tên
Hy Lạp
Role
vị trí giữ của Ai Cập.
Đề cập đầu tiên
Genesis 12:10
Xuất hiện trong Kinh Thánh
646 đề cập
Trong tiếng Hebrew
מצרים