Câu chuyện của Abram

Abram, cũng được biết đến với tên gọi Abraham, là một nhân vật trong Kinh Thánh nổi tiếng vì là cha của dân Y-sơ-ra-ên. Ông là con trai của Terah và là cha của Isaac, Ismael và sáu người con trai khác. Ông cũng là ông nội của Jacob và Esau. Câu chuyện về Abram bắt đầu tại Ur của người Cô-đê, nơi ông ra đời trong gia đình của Terah và vợ của ông, Amthelo. Sau đó, ông được Chúa gọi để rời bỏ quê hương và đi đến xứ Cần-đan. Trên đường đi, ông và gia đình định cư tại Ha-ram. Sau khi cha ông mất, Chúa gọi Abram tiếp tục hành trình đến xứ Cần-đan. Khi đến Cần-đan, Chúa ký một ước với Abram, hứa rằng ông sẽ là cha của một dân tộc vĩ đại. Đổi lại, Abram phải vâng lời các điều Chúa truyền và chỉ thờ Phục. Abram và vợ của ông, Sara-i, được ban phước với một cậu con trai, Isaac, và tên Abram được đổi thành Abraham. Abraham nổi tiếng với sự trung thành với Chúa và sự sẵn lòng vâng lời các mệnh lệnh của Chúa. Ông cũng nổi tiếng với sự sẵn lòng hy sinh con trai Isaac, theo lệnh của Chúa. Hành động này được xem là biểu tượng của sự hy sinh cuối cùng của Chúa Giê-su Kitô. Abraham cũng nổi tiếng với lòng hiếu khách, khi ông mời ba người lạ vào lều của mình và cung cấp cho họ thức ăn và nước uống. Hành động hiếu khách này được xem là biểu tượng của lòng hiếu khách của Chúa dành cho tất cả mọi người. Abraham là người cha của dân Y-sơ-ra-ên và tổ tiên của Chúa Giê-su Kitô. Ông là một ví dụ về lòng tin và vâng lời Chúa, và câu chuyện về ông là một phần quan trọng của Kinh Thánh.
Ý nghĩa tên
Cha cao cấp
Nguồn gốc tên
Hebrew
Role
Chức vị: Kẻ được chọn bởi Đức Chúa Trời
Đề cập đầu tiên
Genesis 11:26
Xuất hiện trong Kinh Thánh
50 đề cập
Trong tiếng Hebrew
אברם